Nhà thơ Trần Mạnh Hảo nói về bài “Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt”
2008-01-24
Việt Hùng, phóng viên đài RFA
Sau những lên tiếng của nhà thơ Bùi Minh Quốc, nhà văn Nguyễn Viện, nhà văn Nguyễn Khắc Phục, nữ nhà văn Trang Hạ, nhạc sĩ Tuấn Khanh, nữ đạo diễn Song Chi và không ít các văn nghệ sĩ tại Việt Nam phản ứng về việc Trung Quốc xác nhận chủ quyền trên hai vùng quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam, mới đây nhà thơ Trần Mạnh Hảo từ thành phố Hồ Chí Minh trong cuộc trao đổi với Việt Hùng của đài chúng tôi đưa ra ý kiến khi cho rằng, “Tại sao yêu Tổ quốc mà bị bắt…”
Mời quí vị theo dõi cuộc trao đổi dưới đây của Việt Hùng với nhà thơ Trần Mạnh Hảo.
Việt Hùng: Thưa nhà thơ Trần Mạnh Hảo, nguyên do nào mà nhà thơ lại cho rằng “Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt”?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Kính thưa quí vị thính giả của đài RFA, tôi thấy việc công an nhà nước Việt Nam bắt anh em thanh niên và một số văn nghệ sĩ, nhà báo đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa - Trường Sa thì tôi thấy điều đó tôi không thể hiểu được.
Là người dân của nước Việt Nam, tôi yêu Tổ quốc tôi, yêu đất nước tôi nên lẽ đương nhiên tôi không cần phải xin phép ai cả, giống như mẹ tôi sinh ra tôi thì tôi yêu mẹ tôi, tôi không phải đi xin phép công an để tôi được yêu mẹ tôi? Tôi yêu Tổ quốc tôi và mọi người được quyền yêu Tổ quốc mình!
Thấy giặc ngoại xâm thì phẫn nộ xuống đường. Một nhà nước mang tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ nhân dân, bảo vệ đất nước mà lại đi bắt những người đi biểu tình chống ngoại xâm? Thì nó biểu hiện một điều khủng khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân mình chỉ vì nhân dân mình yêu nước cả?
Tôi cũng lấy làm là cái nhà nước này, họ đứng về phía Trung Quốc hay đứng về Tổ quốc nhân dân Việt Nam…thì tôi không thể hiểu được cho nên tôi tôi xúc động mà tôi viết bài thơ Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt. Đấy là nguyên nhân, tôi viết trong xúc động và tôi viết trong có 10 phút là xong bài thơ.
Việt Hùng: Ông nói ông viết bài thơ trong xúc động. Văn nghệ sĩ đành rằng phải có cảm xúc thì mới sáng tác, nhưng sáng tác của nhà thơ có vẻ mang mầu sắc xách động?
Kính thưa quí vị thính giả của đài RFA, tôi thấy việc công an nhà nước Việt Nam bắt anh em thanh niên và một số văn nghệ sĩ, nhà báo đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa - Trường Sa thì tôi thấy điều đó tôi không thể hiểu được.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Không, tôi không xách động dư luận, bởi vì xách động là một điều không đúng, không hay, một con người được quyền phẫn nộ chứ? Thấy cái sai thì phẫn nộ, thấy cái đúng thì bảo vệ, yêu cái đúng, yêu lẽ phải, mà yêu đến tận cùng, phẫn nộ đến tận cùng…
Tôi chỉ ruyền cảm, văn nghệ, nghệ thuật là truyền cảm, mình truyền lửa của mình vào cho người ta thông qua ngôn từ thơ ca và người ta cũng xúc động như mình. Truyền cảm cho lẽ phải thì không thể gọi là xách động được.
Việt Hùng: Nhưng mà trong những bài học lịch sử hẳn ông còn nhớ (Lời Mẹ Dặn)
Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu…
… của nhà thơ Phùng Quán cũng đã từng nhận lãnh hậu quả…
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng tôi còn nhớ, bởi vì từ thời ông Phùng Quán đến bây giờ bản chất sự việc cũng không thay đổi mấy, nó chỉ thay đổi hình thức xử lý sự việc thôi…
Bởi vì là một con người chứ chưa nói là một trí thức, một nhà văn, một người cầm bút thì tôi phải được quyền nói lên sự thật. Nói lên sự thật là quyền thiêng liêng của con người. Trong Hiến pháp năm 1992 của nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa VN đã cho tôi tất cả những quyền như quyền được sống, quyền được mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do tư tưởng, quyền tự do báo chí, tự do biểu tình…Nếu đã gọi là quyền thì không phải đi xin ai hết.
Tại sao chúng ta có quyền biểu tình mà Hiến pháp qui định mà sao chúng ta lại phải đi xin phép biểu tình, nếu không thì bị bắt, vậy thì làm sao? Trong Hiến pháp nói công dân được quyền đi biểu tình, tôi đi biểu tình thì làm sao lại bắt tôi? Tôi làm đúng Hiến pháp mà, đã gọi là quyền thì không phải xin. Hiến pháp cho tôi quyền sống? Sống là ăn là thở, không lẽ mỗi lần tôi ăn, tôi thở tôi lại phải xin phép công an à?
Hiến pháp cho tôi cái quyền được mưu cầu hạnh phúc, mưu cầu hạnh phúc là tôi tìm sung sướng tôi tìm hạnh phúc, nói trắng ra, xin lỗi anh mỗi lần tôi… thì tôi lại phải xin phép công an hay sao? Đã gọi là quyền, quyền thì làm sao mà phải đi xin phép?
Công an bắt người biểu tình chống Trung Quốc ngày 19/01/2008. Photo courtesy of Diễn Đàn x-cafevn. Quyền tự do tư tưởng tôi thấy điều này đúng, tôi thấy sai tôi nói sai, nhưng khốn nạn thay ở đất nước Việt Nam sự giả dối đang thống trị dân tộc, đang thống trị đất nước, đấy là một bi kịch đau khổ nhất của dân tộc.
Việt Hùng: Nhưng mà thưa nhà thơ, phải chăng là vì những bức xúc của cá nhân mà nhà thơ lại gieo những vần như:
Có nơi đâu trên thế giới này như Việt Nam hôm nay Yêu nước là tội ác biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt?
Tại sao Nhà nước, cụm từ “Nhà nước” mà nhà thơ lại để trong ngoặc kép?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Thực ra nhà nước này không phải do dân bầu, do các ông ấy tự dựng lên lãnh đạo đất nước và làm giả như nhân dân bầu. Có ai bầu ông Nông Đức Mạnh làm Tổng bí thư đâu? Các ông ấ y đưa lên đó chứ, sau đó các ông ấy làm giả một Quốc Hội, tức là Quốc hội của đảng chứ đâu phải là Quốc hội của dân đâu? Cho nên chữ “nhà nước” trong nháy nháy là nhà nước bất hợp pháp, không do nhân dân bầu ra, nhà nước của mấy ông này.
Việt Hùng: Không ít bạn trẻ tại Việt Nam thường nói, yêu nước không có nghĩa là yêu chủ nghĩa xã hội? và bây giờ ngày hôm nay thì ông lại nói, tôi yêu tổ quốc tôi mà tôi bị bắt? Phải chăng đó là câu trả lời với những bức xúc của giới trẻ hay chỉ là bức xúc của cá nhân ông?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Dạ thưa Tổ quốc tôi là Tổ quốc tôi chứ không dính dáng gì đến chủ nghĩa xã hội được. Nhà cầm quyền Việt Nam đã đồng nghĩa Tổ quốc với chủ nghĩa xã hội là một sự đánh tráo. Một sự đánh tráo khủng khiếp, bởi vì những người chống cộng sản, bị bắt, đều bị quy cho là chống Tổ quốc.
Những người như luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Nguyễn Văn Đài họ không hề chống Tổ quốc, họ yêu Tổ quốc đến tận cùng. Họ chống lại những người cầm quyền dùng những lý thuyết sai lầm, cái lý thuyết đã bị vứt vào sọt rác để áp dụng lên dân tộc đã 60 năm nay, làm dân tộc khố khổ…thì cái chủ nghĩa xã hội đồng nghĩa với Tổ quốc, đánh đồng Tổ quốc với chủ nghĩa xã hội và đảng CSVN là một sự đánh tráo khủng khiếp…
Việt Hùng: Và để như một lời cuối cùng với quí thính giả của đài cả trong-ngoài nước trước khi chấm dứt câu chuyện…
Bạn nghĩ gì về ý kiến này? Xin email về Vietweb@rfa.org
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng tôi xin đọc bài thơ của tôi mang tựa đề: Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt
Những ngày này Tổ quốc là cá nằm trên thớt Tổ quốc là con giun đang bị xéo quằn giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa Biển đông bị bóp cổ Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử biển đập nát bờ Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít-tinh đả đảo Trung Quốc xâm lược! Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình Sông Bạch Đằng bị bắt ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường ải Chi Lăng bị bắt gò Đống Đa nơi giặc vùi xương sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc!
Có nơi đâu trên thế giới này như Việt Nam hôm nay Yêu nước là tội ác biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt?
Các anh hùng dân tộc ơi! Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi! nếu sống lại, cái Ngài sẽ bị bắt! ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc? sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa: “Bên kia biên giới là nhà Bên đây biên giới cũng là quê hương” Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương!
Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt! Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu!
Việt Hùng: Và chúng tôi cũng xin được đóng lại phần nói chuyện với nhà thơ Trần Mạnh Hảo từ Việt Nam.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng xin cám ơn anh Việt Hùng và xin cám ơn quí vị thính giả của đài RFA.
2008-01-24
Việt Hùng, phóng viên đài RFA
Sau những lên tiếng của nhà thơ Bùi Minh Quốc, nhà văn Nguyễn Viện, nhà văn Nguyễn Khắc Phục, nữ nhà văn Trang Hạ, nhạc sĩ Tuấn Khanh, nữ đạo diễn Song Chi và không ít các văn nghệ sĩ tại Việt Nam phản ứng về việc Trung Quốc xác nhận chủ quyền trên hai vùng quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam, mới đây nhà thơ Trần Mạnh Hảo từ thành phố Hồ Chí Minh trong cuộc trao đổi với Việt Hùng của đài chúng tôi đưa ra ý kiến khi cho rằng, “Tại sao yêu Tổ quốc mà bị bắt…”
Mời quí vị theo dõi cuộc trao đổi dưới đây của Việt Hùng với nhà thơ Trần Mạnh Hảo.
Việt Hùng: Thưa nhà thơ Trần Mạnh Hảo, nguyên do nào mà nhà thơ lại cho rằng “Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt”?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Kính thưa quí vị thính giả của đài RFA, tôi thấy việc công an nhà nước Việt Nam bắt anh em thanh niên và một số văn nghệ sĩ, nhà báo đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa - Trường Sa thì tôi thấy điều đó tôi không thể hiểu được.
Là người dân của nước Việt Nam, tôi yêu Tổ quốc tôi, yêu đất nước tôi nên lẽ đương nhiên tôi không cần phải xin phép ai cả, giống như mẹ tôi sinh ra tôi thì tôi yêu mẹ tôi, tôi không phải đi xin phép công an để tôi được yêu mẹ tôi? Tôi yêu Tổ quốc tôi và mọi người được quyền yêu Tổ quốc mình!
Thấy giặc ngoại xâm thì phẫn nộ xuống đường. Một nhà nước mang tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ nhân dân, bảo vệ đất nước mà lại đi bắt những người đi biểu tình chống ngoại xâm? Thì nó biểu hiện một điều khủng khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân mình chỉ vì nhân dân mình yêu nước cả?
Tôi cũng lấy làm là cái nhà nước này, họ đứng về phía Trung Quốc hay đứng về Tổ quốc nhân dân Việt Nam…thì tôi không thể hiểu được cho nên tôi tôi xúc động mà tôi viết bài thơ Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt. Đấy là nguyên nhân, tôi viết trong xúc động và tôi viết trong có 10 phút là xong bài thơ.
Việt Hùng: Ông nói ông viết bài thơ trong xúc động. Văn nghệ sĩ đành rằng phải có cảm xúc thì mới sáng tác, nhưng sáng tác của nhà thơ có vẻ mang mầu sắc xách động?
Kính thưa quí vị thính giả của đài RFA, tôi thấy việc công an nhà nước Việt Nam bắt anh em thanh niên và một số văn nghệ sĩ, nhà báo đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa - Trường Sa thì tôi thấy điều đó tôi không thể hiểu được.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Không, tôi không xách động dư luận, bởi vì xách động là một điều không đúng, không hay, một con người được quyền phẫn nộ chứ? Thấy cái sai thì phẫn nộ, thấy cái đúng thì bảo vệ, yêu cái đúng, yêu lẽ phải, mà yêu đến tận cùng, phẫn nộ đến tận cùng…
Tôi chỉ ruyền cảm, văn nghệ, nghệ thuật là truyền cảm, mình truyền lửa của mình vào cho người ta thông qua ngôn từ thơ ca và người ta cũng xúc động như mình. Truyền cảm cho lẽ phải thì không thể gọi là xách động được.
Việt Hùng: Nhưng mà trong những bài học lịch sử hẳn ông còn nhớ (Lời Mẹ Dặn)
Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu…
… của nhà thơ Phùng Quán cũng đã từng nhận lãnh hậu quả…
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng tôi còn nhớ, bởi vì từ thời ông Phùng Quán đến bây giờ bản chất sự việc cũng không thay đổi mấy, nó chỉ thay đổi hình thức xử lý sự việc thôi…
Bởi vì là một con người chứ chưa nói là một trí thức, một nhà văn, một người cầm bút thì tôi phải được quyền nói lên sự thật. Nói lên sự thật là quyền thiêng liêng của con người. Trong Hiến pháp năm 1992 của nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa VN đã cho tôi tất cả những quyền như quyền được sống, quyền được mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do tư tưởng, quyền tự do báo chí, tự do biểu tình…Nếu đã gọi là quyền thì không phải đi xin ai hết.
Tại sao chúng ta có quyền biểu tình mà Hiến pháp qui định mà sao chúng ta lại phải đi xin phép biểu tình, nếu không thì bị bắt, vậy thì làm sao? Trong Hiến pháp nói công dân được quyền đi biểu tình, tôi đi biểu tình thì làm sao lại bắt tôi? Tôi làm đúng Hiến pháp mà, đã gọi là quyền thì không phải xin. Hiến pháp cho tôi quyền sống? Sống là ăn là thở, không lẽ mỗi lần tôi ăn, tôi thở tôi lại phải xin phép công an à?
Hiến pháp cho tôi cái quyền được mưu cầu hạnh phúc, mưu cầu hạnh phúc là tôi tìm sung sướng tôi tìm hạnh phúc, nói trắng ra, xin lỗi anh mỗi lần tôi… thì tôi lại phải xin phép công an hay sao? Đã gọi là quyền, quyền thì làm sao mà phải đi xin phép?
Công an bắt người biểu tình chống Trung Quốc ngày 19/01/2008. Photo courtesy of Diễn Đàn x-cafevn. Quyền tự do tư tưởng tôi thấy điều này đúng, tôi thấy sai tôi nói sai, nhưng khốn nạn thay ở đất nước Việt Nam sự giả dối đang thống trị dân tộc, đang thống trị đất nước, đấy là một bi kịch đau khổ nhất của dân tộc.
Việt Hùng: Nhưng mà thưa nhà thơ, phải chăng là vì những bức xúc của cá nhân mà nhà thơ lại gieo những vần như:
Có nơi đâu trên thế giới này như Việt Nam hôm nay Yêu nước là tội ác biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt?
Tại sao Nhà nước, cụm từ “Nhà nước” mà nhà thơ lại để trong ngoặc kép?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Thực ra nhà nước này không phải do dân bầu, do các ông ấy tự dựng lên lãnh đạo đất nước và làm giả như nhân dân bầu. Có ai bầu ông Nông Đức Mạnh làm Tổng bí thư đâu? Các ông ấ y đưa lên đó chứ, sau đó các ông ấy làm giả một Quốc Hội, tức là Quốc hội của đảng chứ đâu phải là Quốc hội của dân đâu? Cho nên chữ “nhà nước” trong nháy nháy là nhà nước bất hợp pháp, không do nhân dân bầu ra, nhà nước của mấy ông này.
Việt Hùng: Không ít bạn trẻ tại Việt Nam thường nói, yêu nước không có nghĩa là yêu chủ nghĩa xã hội? và bây giờ ngày hôm nay thì ông lại nói, tôi yêu tổ quốc tôi mà tôi bị bắt? Phải chăng đó là câu trả lời với những bức xúc của giới trẻ hay chỉ là bức xúc của cá nhân ông?
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Dạ thưa Tổ quốc tôi là Tổ quốc tôi chứ không dính dáng gì đến chủ nghĩa xã hội được. Nhà cầm quyền Việt Nam đã đồng nghĩa Tổ quốc với chủ nghĩa xã hội là một sự đánh tráo. Một sự đánh tráo khủng khiếp, bởi vì những người chống cộng sản, bị bắt, đều bị quy cho là chống Tổ quốc.
Những người như luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Nguyễn Văn Đài họ không hề chống Tổ quốc, họ yêu Tổ quốc đến tận cùng. Họ chống lại những người cầm quyền dùng những lý thuyết sai lầm, cái lý thuyết đã bị vứt vào sọt rác để áp dụng lên dân tộc đã 60 năm nay, làm dân tộc khố khổ…thì cái chủ nghĩa xã hội đồng nghĩa với Tổ quốc, đánh đồng Tổ quốc với chủ nghĩa xã hội và đảng CSVN là một sự đánh tráo khủng khiếp…
Việt Hùng: Và để như một lời cuối cùng với quí thính giả của đài cả trong-ngoài nước trước khi chấm dứt câu chuyện…
Bạn nghĩ gì về ý kiến này? Xin email về Vietweb@rfa.org
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng tôi xin đọc bài thơ của tôi mang tựa đề: Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt
Những ngày này Tổ quốc là cá nằm trên thớt Tổ quốc là con giun đang bị xéo quằn giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa Biển đông bị bóp cổ Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử biển đập nát bờ Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít-tinh đả đảo Trung Quốc xâm lược! Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình Sông Bạch Đằng bị bắt ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường ải Chi Lăng bị bắt gò Đống Đa nơi giặc vùi xương sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc!
Có nơi đâu trên thế giới này như Việt Nam hôm nay Yêu nước là tội ác biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt?
Các anh hùng dân tộc ơi! Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi! nếu sống lại, cái Ngài sẽ bị bắt! ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc? sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa: “Bên kia biên giới là nhà Bên đây biên giới cũng là quê hương” Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương!
Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt! Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu!
Việt Hùng: Và chúng tôi cũng xin được đóng lại phần nói chuyện với nhà thơ Trần Mạnh Hảo từ Việt Nam.
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo: Vâng xin cám ơn anh Việt Hùng và xin cám ơn quí vị thính giả của đài RFA.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét